Pages

20.11.06

November 20, 2006: Một số bức xúc của các tình nguyện viên phục vụ Apec

Một số bức xúc của các tình nguyện viên phục vụ Apec



Các bài viết của các TNV này là tiếng nói cá nhân của họ, nhưng họ có quyền nói, và những người có trách nhiệm hãy nghe họ để sửa chữa rút kinh nghiệm, tôi và các bạn khác luôn mong muốn đất nước mình phát triển, chúng ta sẽ cố gắng và cố gắng hết sức.





Bi hài TNV (
tâm sự của Đào Hà)


Thực sự 20 năm sống ở trên đời có lẽ chưa bao giờ chúng tôi bị đối xử như vậy. Tôi sẽ kể những chuyện tiêu biểu thôi


- Supporter: nhóm quan trọng nhất & cũng toàn những sinh viên tài năng. Vật vờ ở sân bay & NCC, ko ăn ko uống (bảo tự túc thì ở NCC làm gì có cái gì mà mua). Thế sao ko tự chuẩn bị thức ăn ở nhà đi? Vâng ạ, khách đi dự tiệc 8h vào tiệc, sups set up xong 8h30, 9h kém đã có khách ra, ăn vào đâu? Khách có gì bực bội họ đổ hết lên đầu sups, & có lẽ chưa ai dám xúc phạm họ như vậy. Trang phục: đại diện cho nước chủ nhà có trang phục hỗ trợ từ ban tổ chức là 1 cái áo gió (đã được mỹ miều hoá gọi là "jacket''). Khi đoàn sups xuất hiện ở NCC đã phải có người thốt lên là ''Ô đoàn thể thao ở đâu thế này" 7h sáng đến 6h chiều, dha sẽ ko nói họ nhận được bao nhiêu tiền 1 buổi như vậy, vì từ khi tập huấn đến giờ thông báo về trợ cấp của họ đã bị sửa nhiều lần, mỗi lần lại giảm đi 1 cách khó hiểu, & rất mập mờ...1 bạn supporter của Dha đã nói thế này: "ko biết mình làm supporter hay porter nữa!'



- TNV tiệc: nếu có thằng phóng viên nước ngoài nào thông minh ra khỏi cái khách sạn 5 sao để quay cảnh những nam thanh nữ tú áo dài áo ngắn đứng ở vỉa hè ăn xôi thì thật Việt Nam ta muối mặt. Các bác lái xe nhìn thương lắm, nhưng nhìn bọn sups cái cảnh này thường xuyên rồi, âu cũng quen. Mà ít ra TNV tiệc cũng còn được ăn, nhỉ! 3h chiều đến 10h đêm, 1 cái bánh mỳ bé xíu & 1 chai nước. Nhưng đến khi phát hiện ra các nghệ nhân được thuê vào "làm cảnh" cũng chưa được ăn gì & họ ko có tiêu chuẩn, chúng tôi ko thể làm ngơ, nhường phần ăn của mình cho những người lớn tuồi, nhưng rồi họ cũng chẳng ăn được. Ừ, ăn sao nổi "cái dép cao su đấy!" Ăn ngoài đường, uống ngoài đường, thay quần áo cũng ngoài zời luôn! Thật cái mặt mình đã dày như cái mo cau!


- TNV khách sạn: có thể cho là sướng nhất vì ít ra có phần ăn. Nhưng rồi bận tối mắt tối mũi, họ cũng chẳng có thời gian mà enjoy bữa ăn. Họ cũng là những người đau đầu nhất, vì hứng chịu đủ mọi phàn nàn của khách, bằng đủ các loại ngôn ngữ. Không hiểu thế nào mà bao nhiêu khách VIP thiếu thẻ an ninh, & ta cứ khất lần mãi, khách họ chờ lâu, bực mình, khó chịu, họ phàn nàn, họ chửi, TNV ta lãnh đủ. Các kì APEC trước tổ chức ở nước bạn trực khách sạn toàn là những người biết 3 ngoại ngữ để tránh bất đồng ngôn ngữ, còn Việt Nam chúng ta mặc định đã là đại biểu APEC thì phải biết tiếng Anh. Cho nên nếu ko tình cờ tìm được 1 chị biết tiếng Trung thì 2 bạn TNV ko biết làm thế nào để thông báo cho 1/2 số khách chỉ biết nói tiếng Trung.







http://anonym.to/?http://blog.360.yahoo.com/blog-bOR2izQ5eq8GLwyVOv92oG97?p=9...


(trích từ blog của một vài TNV phục vụ Apec)








No comments: